Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta sẽ trải qua từng giai đoạn giống nhau: từ lúc chào đời là một đứa trẻ sơ sinh, sau đó lớn hơn một chút là trẻ con, đến tuổi dậy thì, học làm người lớn, giai đoạn tuổi trung niên và sau cùng là già đi. Tôi cũng như tất cả những người khác ngoài kia, có một người cha, người mẹ và một gia đình đầy đủ.
Từ những bước xa ngã cuộc đời…
Trước đây, nhà tôi không khá giả cho lắm. Bố mẹ tôi đều là nông dân, hàng ngày làm bạn với những thửa ruộng, cánh đồng. Tôi biết bố mẹ tôi không giỏi giang về học thức, nhưng đối với tôi, tình yêu và lòng khoan dung của bố mẹ chính là thứ tuyệt vời nhất trên đời.
Tôi là một thằng con trai gầy gầy, mặt hóp, cao lêu nghêu và nước da hơi ngăm đen. Tôi chẳng có đặc điểm nổi bật nào để thu hút bạn khác giới. Và dĩ nhiên là tôi không có một người bạn thân đúng nghĩa.
Ngày đó, tôi thường gặp phải nhiều chuyện buồn, từ những điều vặt vãnh cho đến những thứ to to, nhưng tôi chưa bao giờ tâm sự nó với người khác, nhất là với bố mẹ. Nhiều khi thấy cũng buồn và tủi lắm, nhưng cũng chỉ biết giấu nhẹm đi, cố gắng tươi cười như để chứng minh với bố mẹ rằng tôi vẫn ổn và chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Thế rồi một hôm, khi đang ngồi với mẹ ngoài sân, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại khóc vì những chuyện nhỏ nhặt. Đó đều là những chuyện vặt vãnh tôi vẫn thường trải qua hàng ngày, có lẽ tôi khóc là vì bị dồn nén quá lâu, vì không tìm được người đồng cảm, hoặc… vì bất cứ điều gì mà tôi chẳng thể hiểu.
Mẹ tôi nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi: “Con khóc đấy à?”
Như một thói quen, tôi nói dối cho qua chuyện:
“Làm gì có. Con là một thằng con trai mạnh mẽ, con đang buồn ngủ nên ngáp thôi”.
Thế nhưng người lớn ấy mà, họ tinh ý lắm! Mẹ biết tỏng là tôi có chuyện gì đó, nhưng mẹ không hỏi nhiều, chỉ dặn dò tôi:
“Nếu có chuyện gì thì hãy nói chứ đừng để trong lòng. Khi nỗi buồn không được chia sẻ, nó sẽ càng trở nên buồn hơn.”
Tôi cũng chỉ cười trừ cho qua chuyện. Thật ra, tôi không phải là đứa cứng đầu. Thật đấy! Nhưng chẳng hiểu sao tôi luôn đánh trống lảng mỗi khi ai đó cố gắng muốn hiểu hơn về tôi, cho dù đó là bố hay mẹ. Có lẽ tôi không muốn vì mấy chuyện không đâu của mình làm bố mẹ để tâm thêm, họ đã đủ bận rộn với chuyện cơm áo gạo tiền rồi.
Trong mắt nhiều người, bố mẹ tôi không giàu có, không hoàn hảo, nhưng với tôi, họ luôn yêu thương tôi hơn tất cả những gì họ có. Mặc dù không nói ra nhưng tôi luôn biết ơn và hãnh diện với những gì Thượng đế đã ban tặng. Tôi tự nhủ rằng mình phải lớn thật nhanh, chăm chỉ nỗ lực để có tiền và san sẻ gánh nặng cho bố mẹ.
Thời gian dần trôi, tôi chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa đại học, một môi trường với biết bao hoài bão, ước mơ. Nhưng tiết trời âm u chẳng bao giờ báo hiệu điều lành, trước hôm thi một ngày, tôi bị tai nạn mất đi ý thức. Khi tôi tỉnh lại thì đã là câu chuyện của một tuần sau đó. Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể tưởng tượng được mình đã vượt qua quãng thời gian đó như thế nào. Cánh cửa đại học khép lại như thể mọi thứ sẽ hoàn toàn chấm dứt với tôi vậy.
Kể từ ngày đó, tôi chán nản, tôi gục ngã. Tôi bắt đầu lêu lổng, quậy phá đủ thứ, tôi dần quên đi hoài bão ban đầu là có một tấm bằng đại học, một công việc với mức lương cao để phụng dưỡng cha mẹ.
Xem thêm: Ở tuổi 45 tôi hiểu rằng mình chẳng còn thời gian cho sự trì hoãn!
Điều gì đến cũng phải đến, sự sa ngã vào bùn lầy quá lâu khiến tôi không còn tỉnh táo nữa, tôi nghe lời dụ dỗ của mấy đứa trong làng, lén trộm Sổ đỏ của bố mẹ – một tài sản duy nhất có giá trị mà gia đình tôi có, đem đi cầm cố. Với số tiền đó, tôi đánh cược lớn với số phận, hoặc là trở lên giàu có, hoặc là mất tất cả. Và bạn biết đấy! Chẳng ai giàu có bền vững nếu đam mê cờ bạc. Canh bạc đó tôi thua thảm hại.
Tôi về nhà, thẳng thắn thừa nhận lỗi lầm. Tôi đã chuẩn bị cho một tâm lý bị mắng, bị đánh, thậm chí là bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng điều làm tôi day dứt và nhớ mãi có lẽ là ánh mắt của bố mẹ khi nghe cái tin sét đánh ấy. Mẹ dường như muốn ngất đi, bố thì đứng sững lại không thốt lên lời. Ánh mắt họ nhìn tôi như nhìn một người xa lạ. Tôi mãi mãi không quên khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mà trái tim tôi run lên bần bật, mọi sự sợ hãi, tội lỗi và nỗi ân hận bủa vây như muốn nuốt chửng lấy tôi. Giá mà họ đánh tôi, chửi tôi, quát tháo thậm tệ thì có lẽ tôi đã không đau đớn đến thế.
Xem thêm: Khám phá giá trị bản thân làm nên sự khác biệt của riêng bạn!
Sau ngày hôm đó, gia đình tôi chuyển vào sống với ngoại. Một ngôi nhà mái lá cổ xưa và không rộng rãi cho lắm. Cũng kể từ hôm ấy, tôi bắt đầu thay đổi. Tôi một mình lên thành phố và tìm kiếm những công việc khác nhau. Vì không có bằng cấp nên tôi chỉ có thể chọn những công việc lao động tay chân. Nhưng tôi không ngại khó ngại khổ, chỉ cần có nguồn thu nhập gửi về cho bố mẹ trang trải là tốt rồi.
Đến khi có trong tay đầy đủ, nhưng Bố Mẹ lại chẳng còn…!
Có lẽ cuộc đời của tôi là những chuỗi ngày miệt mài lao động tay chân như thế nếu tôi không bén duyên với Bất động sản. Ông chủ của tôi là một người giàu có và vô cùng tốt bụng. Khi biết hoàn cảnh của tôi, biết những ước mơ hoài bão của tôi, ông giúp tôi làm quen với công nghệ, làm quen với kỹ thuật số. Sau đó tình cờ tôi biết đến một khóa học về đầu tư Bất động sản miễn phí trên mạng. Ban đầu tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tham gia vào thị trường này. Bởi vì tôi làm gì có nhiều tiền đến thế, mua đất cứ phải tiền triệu, tiền tỷ ấy chứ! Thế nhưng sau khi tham gia khóa học, tôi như tìm được chiếc phao cứu sinh của đời mình, khi tôi hiểu được rằng: Không có tiền vẫn có cách đầu tư Bất động sản! Tôi bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ và thực sự nghiêm túc với nó.
Nhờ sự giúp đỡ của ông chủ về mặt tài chính, cộng hưởng với những gì học được, tôi đã mua một mảnh đất nhỏ ở vùng ven đô, và thật may mắn, thương vụ đầu tiên đó đã mang về cho tôi lợi nhuận 100 triệu chỉ sau 3 tháng. Ngày ấy, 100 triệu đối với tôi là một con số to lắm. Nhưng tôi không ngủ quên trên chiến thắng và tuyệt đối không bao giờ cho phép mình làm điều đó. Tôi tiếp tục sử dụng số tiền đó để đầu tư tiếp. Nhờ vào mối quan hệ từ những người học viên cùng học chung các khóa học, tôi được giới thiệu những thị trường tiềm năng tăng giá tốt. Tôi tiếp tục đầu tư cùng những người bạn và tiếp tục gặt hái được trái ngọt và đó chính là bản lề cho những thương vụ sau này của tôi.
Ngày tháng cứ thế dần trôi, bây giờ tôi đã là một người đàn ông trưởng thành. Tôi có gia đình riêng và hai con nhỏ. Tôi đã thành công và sở hữu nhiều mảnh đất, có nhà riêng, có ô tô và đang điều hành một doanh nghiệp nhỏ chuyên về đầu tư Bất động sản. Và hơn hết, đây là thời điểm tuyệt vời để tôi trả ơn cho bố mẹ, những người luôn bao dung và hy sinh cho những đứa con của mình.
Vậy nhưng, khi kinh tế của tôi đã đủ đầy, hoàn toàn có thể phụng dưỡng cha mẹ thì giờ đây cha mẹ tôi chẳng còn nữa. Căn bệnh lao phổi tàn ác đã cướp đi sinh mệnh của hai người tôi yêu thương nhất. Cơ hội để đền đáp và báo hiếu không còn nữa. Nó trở thành sự ân hận và day dứt chưa bao giờ nguôi trong tôi. Giá mà ngày đó, tôi hiểu chuyện hơn một chút, chăm chỉ hơn một chút, quan tâm đến bố mẹ hơn một chút, và thành công sớm hơn một chút thì có lẽ mọi chuyện đã khác!
Xem thêm: Nỗi khổ của người giàu – Góc khuất của những nhà tài phiệt!
Bây giờ, tôi đã có nền tảng kiến thức và kinh nghiệm thực chiến từ đầu tư Bất động sản, tôi cũng gặt hái được nhiều thành công từ kênh đầu tư này. Vì thế, tôi muốn lan tỏa sự thành công đến nhiều người hơn nữa, để tất cả những người con ngoài kia hiểu rằng:
Thời gian không chờ đợi một ai. Tốc độ thành công của bạn nhất định phải nhanh hơn tốc độ già đi của bố mẹ. Nếu bạn đang có hoài bão và lý tưởng, hãy phấn đấu ngay từ hôm nay để đạt được điều đó. Đừng để sau này phải hối hận với sự trì hoãn của mình.
Có lẽ chỉ những ai đang ở độ tuổi trung niên như tôi mới hiểu, phụng dưỡng cha mẹ và nuôi dưỡng con cái trưởng thành là lý tưởng, là ước mơ, là hoài bão cả đời mà chúng ta muốn hướng đến. Nhưng để làm được điều đó, chúng ta cần phải có nguồn tài chính ổn định, một trái tim ấm áp và một đôi tay sẵn sàng hành động!
Nếu bạn đang quan tâm đến những cách làm giàu khác nhau, đừng bao giờ bỏ qua kênh đầu tư Bất động sản. Đây là một kênh đầu tư an toàn, biên độ lợi nhuận lớn và là con đường nhanh nhất giúp bạn có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Tôi xin để link khóa học đào tạo Bất động sản cho những ai cần:
[LINK KHÓA HỌC ĐÀO TẠO ĐẦU TƯ BẤT ĐỘNG SẢN]
Xem thêm: Nhiều tiền chưa chắc đã thành công – Làm 10 điều này mới là hạnh phúc!